Tâm Sự
Vợ m:ất, mẹ vợ mai mối tôi với em vợ, đến đêm t:ân h:ôn tôi mới biết sự thật
Tuổi thơ của tôi là một chuỗi ngày dài lặng lẽ, mờ nhạt. Tôi không có bố, không có mẹ, không một người thân ruột thịt. Thế giới của tôi khi ấy chỉ xoay quanh những bữa cơm tạm bợ và bốn bức tường đơn điệu của một căn phòng trọ nhỏ. Lớn lên mà không có một bàn tay dẫn dắt, tôi học được cách tự mình đương đầu với tất cả. Sự thiếu thốn tình cảm đã tạo nên một bức tường vô hình quanh trái tim, khiến tôi khép mình và chẳng bao giờ dám tin vào hai chữ “gia đình”.
Gia đình em chê tôi nhà nghèo, lại còn là trai dân tộc thiểu số, ngày cưới tôi lái Porsche đến trong sự ngỡ ngàng của toàn thể quan khách..
Tôi là Phá — người Mông, sinh ra ở một bản nhỏ tại Lào Cai, nơi núi cao, mây mù và những mùa ngô đầy gió. Gia đình tôi nghèo, đúng như cái cách người ta hay nói về dân tộc tôi: “Chắc nghèo lắm nhỉ?”. Tôi không phản bác, vì đúng là nghèo, nhưng không phải kiểu nghèo để bị khinh.
Mẹ vợ phản đối kịch liệt đám cưới của con gái với anh thợ xây nghèo nhất xóm vì sợ hàng xóm chê cười. Nào ngờ…
Mẹ tôi – trưởng thôn hơn 20 năm, tiếng nói nặng như đá tảng – vừa nghe tin con gái đòi lấy anh thợ xây đầu ngõ, đã tru tréo cả xóm...
Người cha già sống đơn độc trong ngôi nhà lá siêu vẹo, 5 người con trai trưởng thành giàu có nhưng không đoái hoài…
Người cha già sống đơn độc trong ngôi nhà lá siêu vẹo, 5 người con trai trưởng thành giàu có nhưng không đoái hoài, tới khi sắp nhắm mắt tất cả mới ngỡ ngàng phát hiện đống gia tài nhưng ông lại tuyên bố giao hết cho người này…
Con trai bỏ cả ghế phó giám đốc để theo con bé bán nông sản vùng cao – đến ngày ra mắt, tôi ch:ết lặng khi nhìn thấy nhà lụp xụp của con dâu
Tôi là mẹ đơn thân, một tay nuôi con trai thành tài.
Phát hiện chồng ng:oại t:ình vợ trả thù bằng cách không thể cao tay hơn
“Vợ anh ngủ chưa?”
Ba giờ sáng, điện thoại chồng tôi sáng lên với tin nhắn ấy.
Tôi là dân Hà Nội chính gốc, nhưng con trai lại nằng nặc đòi lấy vợ quê…
Tôi là ông Nam, dân Hà Nội chính gốc, nhà mặt phố, con trai độc nhất tên Minh – 30 tuổi, lương tháng 30 triệu, đẹp trai, học thức đàng hoàng.
Trong chuyến đi thiện nguyện, vị chủ tịch tình cờ gặp một ông lão khốn khó. Không ngờ, ông lão cất tiếng gọi anh bằng một cái tên xa xăm khiến anh bật khóc như trẻ nhỏ…
Chiếc xe từ từ dừng lại bên con đường đất đỏ dẫn vào bản nhỏ. Mùi khói bếp lẫn mùi ẩm mốc của núi rừng tràn qua khe cửa xe, khiến lòng anh se lại. Dù đã từng đi qua biết bao nơi trong những chuyến thiện nguyện, lần này lại khiến anh bồi hồi một cách kỳ lạ.
Tôi phải cảm ơn cả h:ọ nhà anh… Ngày đi làm thủ tục nhận nhà, bố mẹ chồng nằng nặc…
Khi tính đến chuyện cưới xin, cả hai thống nhất sẽ mua nhà trước. Ngọc góp 1 tỷ 7 – phần lớn từ khoản tiết kiệm mà bố mẹ cho. Nam gom góp được 700 triệu, là tất cả những gì anh tích cóp được và mượn thêm từ bạn bè. Ngọc không so đo. “Của chồng công vợ, miễn sao cùng nhau cố gắng là được,” cô từng cười.
Vừa 18 tuổi, tôi lên thành phố rửa bát thuê cho quán phở hy vọng đổi đời…
Được 6 tháng thì tôi quen một đại gia hơn 20t là khách quen của quán. Ông ta ngọt nhạt: “Đ:ẻ cho anh lấy 1 thằng con trai nối dõi, em sẽ có 300 triệu, tha hồ làm lại cuộc đời”. Nghe bùi tai, tôi đồng ý dọn đến căn chung cư ông ta thuê sẵn, đến khi có b:ầ u. Ai ngờ ngày tôi v: ỡ ố: i sinh con cũng là ngày ông ta..
Ngày chồng sang sống với bồ, vợ lẳng lặng mở két lấy 300 triệu rời nhà ra đi…
Sài Gòn đổ mưa như trút nước đúng ngày Linh kéo vali rời khỏi căn nhà mình từng gọi là “tổ ấm”. Không một tiếng cãi vã, không một lời níu kéo. Chỉ có tiếng sấm rạch ngang bầu trời khi cánh cửa nhà khép lại phía sau lưng cô. Còn anh – Hoàng – đang ngả lưng trong vòng tay người đàn bà khác, không biết rằng, cơn giông thật sự vừa mới bắt đầu…