Tâm Sự
Ngay trước khi trút hơi thở cuối cùng, mẹ tôi run rẩy chỉ vào chiếc tủ quần áo, và khi tôi mở nó ra, tôi hiểu vì sao vợ mình mattich suốt 3 năm
Tôi là Hưng, ba mươi bảy tuổi, sống ở một thị trấn nhỏ ở Quảng Nam. Đã ba năm trôi qua kể từ ngày vợ tôi – My – biến mất không để lại một lời nhắn nào. Ba năm đó tôi đi khắp nơi tìm kiếm, đăng tin khắp mạng xã hội, vạ vật ở đồn công an, hỏi từng người quen, nhưng không ai thấy My… như thể cô bốc hơi khỏi thế gian.
Chồng đuổi về nhà mẹ đẻ chỉ vì mẹ anh nổi giận, bảo “đợi mẹ nguôi giận rồi về”, tôi lặng lẽ bán luôn căn chung cư
Tôi lỡ mua con cá hồi giá hơi cao. Mẹ chồng bảo: – Cô định bòn rút tiền nhà tôi à?
Làm mất lòng cấp trên, tôi bị điều xuống làm bảo vệ gác cổng. Cho đến khi Phó chủ tịch mới nhậm chức đến
Tôi tên là Trịnh Nam, ba mươi tám tuổi, từng là chuyên viên thanh tra của một sở trong tỉnh. Công việc không vinh quang nhưng cũng đủ khiến cha mẹ tự hào. Vậy mà chỉ sau một cuộc họp căng thẳng – hay nói đúng hơn, sau vài câu nói quá thẳng thắn của tôi – mọi thứ đổ sụp.
Lái xe hơn 1000 km đến dự đám cưới người yêu cũ, ai ngờ mẹ cô ấy nhét vào tay tôi một mảnh giấy
Chữ viết của người lớn tuổi, gấp gáp nhưng rõ ràng: “Con hãy gặp mẹ lúc ra ngoài cổng. Mẹ xin lỗi vì chuyện năm xưa. Mẹ có điều phải nói.”
Mẹ tặng chị họ 15 cây vàng đến lượt tôi cưới, mẹ tặng số vàng khiến chú rể ‘sốc ngất’ đòi ‘hủy hôn’ ngay lập tức
Mẹ thấy phản ứng của tôi thì tỏ vẻ khó xử, cất 5 chỉ vàng vào túi áo. Mẹ từ từ kể một câu chuyện khiến tôi bất ngờ vô cùng.
Nữ tỷ phú giả say thử lòng anh phục vụ, ai ngờ đêm đó anh khiến cô nhớ mãi không quên…
Họ nắm tay nhau đi dọc theo bờ sông, không cần giày hàng hiệu, không cần xe sang, không cần ánh đèn sân khấu.
Đi công tác Đà Lạt, tôi tình cờ gặp lại vợ cũ, sau một đêm mặn nồng, màu đỏ trên chăn làm tôi đứng người
Đà Lạt những ngày cuối tháng Mười một thường đón người ta bằng những cơn mưa rả rích và cái lạnh cắt da, thứ không khí đặc quánh mùi nhựa thông và sự cô độc.
Chồng tôi lương 8 triệu, ở rể suốt 4 năm bị gia đình tôi, đặc biệt là mẹ vợ khinh thường. Một ngày anh đi làm không trở về
Khi tôi tới công ty tìm, người quản lý chỉ nói một câu khiến tôi chết lặng. Đó là lúc tôi nhận ra giá trị thực sự của người đàn ông bên cạnh mình suốt bấy lâu nay…
Con dâu ngồi dưới góc bếp khi ăn cơm vì mẹ chồng khinh nghèo, đến ngày bà nằm liệt mới té ngửa về gia thế của nhà thông gia
Bà Lựu – người đàn bà nổi tiếng “ăn nói chua như giấm” trong xóm – luôn tự hào rằng mình giữ nếp nhà rất nghiêm. Khi con trai bà, Hưng, đưa vợ từ quê về làm đám cưới, bà đã không ưa ngay từ lúc vừa gặp mặt.
Suốt 4 năm mẹ tái hôn, tôi chưa một lần trở về nhà vì giận. Thế nhưng ngay khoảnh khắc nhìn thấy cha dượng…
Tôi tên là Lâm, hai mươi hai tuổi, vừa tốt nghiệp đại học. Trong suốt bốn năm học, tôi chưa một lần về quê.
Khinh nhà gái nghèo mẹ chồng lên trao đúng 1 chỉ vàng, bố cô dâu lê chân đất ôm túi vải cũ đi lên, lúc mở ra mẹ chồng ngất ngay tại chỗ…
Cả hội trường rợp ánh đèn, nhưng trong lòng Hà – cô dâu – chỉ thấy một màu xám buồn. Tiếng nhạc cưới rộn ràng, tiếng cười nói của quan khách, tất cả hòa thành một bản nhạc ồn ào mà cô không thể hòa vào được.