Tâm Sự
Bắt gặp vợ cũ làm lao công sau 17 năm ly hôn, định lấy tiền giúp cô nói 1 tin vui khiến tôi đứng hình
Đã 17 năm kể từ ngày tôi ly hôn và rời khỏi căn nhà cũ với hai bàn tay trắng. Tôi tưởng thời gian đã xóa sạch mọi ký ức, nhưng chỉ một khoảnh khắc gặp lại vợ cũ, tất cả quá khứ bỗng ùa về, sắc nét đến nghẹt thở.
Chiếc xe khách đang bon bon trên đường đèo thì “khực” 1 tiếng, bác tài gục xuống vô lăng, chiếc xe lao thẳng như mất phanh
Buổi sáng hôm ấy, trời đổ mưa nhẹ trên dốc Măng Đen, những hạt mưa trắng mờ phủ lên kính xe khách 45 chỗ chạy tuyến Kon Tum – Đà Nẵng. Tôi ngồi hàng ghế thứ ba bên phải, sát cửa sổ, chống cằm nhìn ra ngoài. Con đường quanh co như rắn lượn, một bên núi, một bên vực sâu đen ngòm, lai láng sương mù.
Chồng để mặc tình nhân túm tóc người vợ mangthai trên chuyên cơ – nhưng người anh trai tỷ phú đã khiến họ phải trả giá đắt
Sân bay quốc tế một buổi sớm mùa đông chìm trong màn sương lạnh. Những hạt mưa nhỏ li ti bay lất phất quanh chiếc chuyên cơ hạng sang của tập đoàn Trịnh Gia Group—một đế chế nổi tiếng khắp Hà Nội, Sài Gòn và cả giới đầu tư quốc tế.
Suốt hai tuần liền, cô Hạnh, để ý thấy bé Linh, 7 tuổi, lúc nào cũng không ăn hết đồ ăn mà nhét vào chiếc hộp
Suốt hai tuần liền, cô Hạnh, giáo viên chủ nhiệm lớp 2/3, để ý thấy bé Linh, 7 tuổi, lúc nào cũng không ăn hết đồ ăn trưa trưa mà lén lút gói lại rồi nhét vào chiếc hộp nhựa màu hồng. Bữa cơm của trường vốn ít ỏi, vậy mà con bé lúc nào cũng nhịn đói, mặt xanh xao, đôi mắt thâm quầng.
10 năm làm mẹ đơn thân nuôi con không cha, cả làng đều chê cười tôi vô phúc, cho đến một ngày chiếc xe sang dừng trước cửa nhà
Mười năm nay, cả làng Tân Phúc đều quen với cảnh Mai – người phụ nữ gầy gò, một mình cõng đứa con trai năm tuổi đi qua con đường đất đỏ mỗi sáng.
Con trai đưa tôi đến rìa thị trấn rồi nói tôi xuống xe: Chúng con không nuôi nổi mẹ nữa
Sau đám tang chồng tôi, con trai tôi lái xe đưa tôi đến rìa thị trấn và nói, “Đây là nơi mẹ xuống xe.” Chúng con không n:uôi nổi mẹ nữa. Nhưng nó không biết bí mật mà tôi đã mang trong mình….khiến n:ó â:n h:ận vì hành động đó
Ra tòa kết thúc cuộc hôn nhân 7 năm, vừa rời khỏi cổng, một cuộc điện thoại gọi đến khiến tôi không còn chốn n:ương t:ựa
Tôi và chồng vừa ra tòa sáng nay, kết thúc 7 năm hôn nhân bằng một tờ giấy l//y h///ôn có chữ ký của hai người.
Gia đình rạn nứt vì bố mẹ chia 2 sổ đỏ cho 2 anh trai còn em út chẳng có gì…
Năm đó, sau bữa cơm chiều đơn giản, ông bà Phúc gọi ba người con trai lại, ngồi quanh chiếc bàn gỗ cũ đã chứng kiến bao mùa nắng mưa.
Nhà trai bỏ về giữa lễ cưới vì phát hiện bố mẹ cô dâu làm nghề nhặt rác…
Dưới ánh nắng vàng rực của một buổi sáng mùa thu, làng quê nhỏ ven sông rộn ràng hẳn lên bởi đám cưới của Hương và Nam. Hương, cô gái xinh đẹp với nụ cười sáng như ánh trăng rằm, là niềm tự hào của cả làng.
Mẹ chồng giúp chăm cháu suốt 8 năm, tiêu hết tiền lương hưu, thấy “danh bạ điện thoại” của con dâu, bà lập tức về quê
Bà Lan, 65 tuổi, quê ở một làng nhỏ ven sông Hồng, Bắc Ninh. Năm 57 tuổi bà nghỉ hưu với lương 8 triệu đồng mỗi tháng – số tiền mà hồi đó bà và ông nhà tính sẽ dành đi chùa Hương, đi Đà Lạt, rồi về nuôi mấy con gà, sống chậm cho hết phần đời còn lại.
Mẹ vợ ở quê lên chơi mấy hôm đã tự ý lén mở ví mình, con rể t:ức t:ối nhưng phải giả vờ không biết, hôm sau x:ấu h:ổ khi nghe bà nói…
Vợ chồng tôi vay thêm hơn 1 tỷ nữa mua được căn hộ chung cư 2 phòng ngủ.